NGƯỜI KHÔNG XỨNG LÀM CHA

NGƯỜI KHÔNG XỨNG LÀM CHA

1
“Bệnh nhân cấp cứu không thành công, đã không còn dấu hiệu sinh tồn.”

Tôi đứng chờ ngoài phòng phẫu thuật suốt năm tiếng đồng hồ.

Khi nghe bác sĩ nói ra câu đó, trong khoảnh khắc, toàn thân tôi như bị rút cạn máu, lạnh toát.

Hai chân mềm nhũn, đầu gối nặng nề đập xuống sàn.

“Không thể nào! Con trai tôi không thể chết được!”

“Bác sĩ, nhất định là các anh nhầm rồi! Con trai tôi chỉ đang ngủ thôi, xin các anh cứu nó đi, nó mới chỉ có năm tuổi thôi mà…”

Mắt tôi đỏ ngầu, tôi gào khản cả giọng, muốn lao vào phòng phẫu thuật, nhưng bị bác sĩ và y tá giữ chặt lại.

“Cô Kiều, xin cô bình tĩnh! Con trai cô bị bạch cầu cấp tính, không kịp ghép tủy nên mới dẫn đến tử vong.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

[ultimatemember form_id="3840"]