“Cô nói xe gì thì là xe đấy à, tóm lại đổ từng ấy xăng thì phải trả bấy nhiêu tiền, đừng hòng quỵt!”
“Không trả tiền thì đừng mong rời khỏi trạm xăng này!”
Lúc này từ phía sau trạm xăng có mấy người đi ra, đứng sau lưng gã đàn ông.
Tôi coi như đã hiểu, hoặc là trạm xăng này có vấn đề, hoặc là thấy tôi là phụ nữ đi một mình, nghĩ rằng dễ bắt nạt, vớ được ai thì vặt một khoản.
Tôi nhìn đồng hồ, phải đến thành phố bên cạnh trước 4 giờ, thời gian không còn nhiều.
Tôi đè nén cơn giận, định giải quyết lý trí.
“Được, tôi không cãi với anh nữa, tôi có thể trả tiền, nhưng anh phải viết hóa đơn.”
“Trên đó phải ghi rõ số hiệu máy bơm và lượng xăng 100 lít, vòi bơm này phải được niêm phong lại, tôi sẽ giữ quyền truy cứu.”
Hắn đảo mắt vài vòng rồi đồng ý, tôi quét mã trả tiền.
Nhưng hắn lại lấy ra một tờ phiếu nhàu nát trong túi, viết vài dòng nguệch ngoạc rồi ném cho tôi.
“Máy in hóa đơn hỏng rồi, chỉ có biên lai, muốn lấy thì lấy.”
Tôi cầm lên xem, là một tờ giấy trắng không có giá trị pháp lý, chữ viết nguệch ngoạc, không có cả dấu đỏ.
“Cái này không được! Nhất định phải là hóa đơn chính thức!”
“Mẹ kiếp, sao cô lắm chuyện thế?”
Hắn như pháo bị châm lửa, lập tức chửi ầm lên.
“Đã viết đúng theo lời cô rồi còn muốn thế nào nữa? Cô biết đây là sản nghiệp của ai không? Nhà họ Hách to như vậy mà đi lừa mấy đồng của cô chắc?”
“Không soi gương mà nhìn lại bản thân xem có xứng không! Mau cầm lấy rồi cút đi, đừng cản trở bọn tôi làm ăn!”
Tôi không nói thêm lời nào, lập tức rút điện thoại quay lại máy bơm, biên lai trong tay và cả hắn.
“Anh nói tiếp đi, trạm xăng các anh có thể không phát hóa đơn theo quy định, có thể bơm 100 lít vào bình 62 lít đúng không?”
Hắn ngẩn ra một lúc, rồi nổi điên.
“Mẹ kiếp, con đĩ này! Mày nói linh tinh cái gì đấy? Còn dám quay video, đưa điện thoại đây!”
Hắn vừa nói vừa lao tới định cướp điện thoại của tôi, tôi lập tức lùi lại mấy bước, ngón tay cái vững vàng ấn vào nút gọi khẩn cấp bên sườn điện thoại.
Tôi giơ màn hình hiển thị giao diện gọi 110 cho hắn xem,
“Anh thử tiến thêm một bước nữa xem, đến lúc cảnh sát tới thì không chỉ là chuyện gian lận xăng dầu, tôi còn có thể tố anh tội cướp tài sản đấy!”
Nhân viên trạm xăng thở hồng hộc, đôi mắt đỏ ngầu nhìn tôi chằm chằm, tay giơ lên lơ lửng, tiến không xong mà lùi cũng chẳng được.
Nói thật, trong lòng tôi cũng không muốn báo cảnh sát vào lúc này,
Cảnh sát tới sẽ phải hỏi chuyện, hòa giải, ghi lời khai, cả một quy trình tốn thời gian và sức lực.
Tôi đang gấp rút đi giao tài liệu, không có thời gian dây dưa.
Lúc này từ trong cửa hàng tiện lợi của trạm xăng, một người đàn ông trung niên mặc đồng phục vội vàng bước ra.
Trên mặt ông ta là nụ cười áy náy,
“Chuyện gì thế này? Anh đối xử với khách hàng kiểu gì vậy?!”
Ông ta đầu tiên quát mắng nhân viên kia rồi hỏi tình hình, sau đó quay sang tôi.
“Thưa cô, thật sự xin lỗi, là do công tác đào tạo nhân viên của chúng tôi không đến nơi đến chốn, thái độ phục vụ không tốt, tôi thay mặt cậu ấy xin lỗi cô.”
Ông ta khẽ cúi đầu, thái độ rất khiêm tốn,
“Chuyện hóa đơn thực sự là một hiểu lầm, máy in hóa đơn sáng nay vừa đúng lúc hỏng, đang được sửa chữa.”
“Cô cần hóa đơn chính thức thì hoàn toàn không có vấn đề gì, cô yên tâm, nhà họ Hách chúng tôi làm ăn rất coi trọng uy tín.”
“Thế này nhé, cô để lại thông tin liên lạc, hoặc ngày mai nếu cô tiện thì ghé lại một chuyến, tôi sẽ đích thân chuẩn bị cho cô hóa đơn chính thức có đóng dấu, còn vòi bơm của máy này chúng tôi sẽ lập tức ngừng sử dụng để kiểm tra toàn diện, nhất định sẽ cho cô một lời giải thích thỏa đáng!”
Giọng điệu ông ta vô cùng chân thành, vừa nói vừa rút từ túi ra một tờ phiếu thu chính quy,
Soạt soạt viết vài dòng, rồi cẩn thận xé ra đưa cho tôi.
“Trên này có đóng dấu nghiệp vụ của trạm chúng tôi, hoàn toàn có hiệu lực pháp lý, ngày mai cô chỉ cần cầm nó đến đổi lấy hóa đơn.”
“Hôm nay thật sự xin lỗi cô, đã gây phiền phức cho cô rồi.”
Tốc độ nói của ông ta rất nhanh, thái độ thay đổi hoàn toàn,
Một chuỗi thao tác vừa xoa dịu tôi, vừa đưa ra một phương án giải quyết trông có vẻ hợp lý.
Tôi biết cái gọi là “phiếu chính thức” và “mai đến lấy hóa đơn” này, phần lớn cũng chỉ là cái cớ để kéo dài thời gian.
Nhưng nếu tiếp tục giằng co, chỉ tổ tốn thêm thời gian quý báu của tôi.
Tôi cầm lấy tờ giấy có đóng dấu nghiệp vụ đó, khởi động xe rời khỏi trạm xăng.
Để tiết kiệm thời gian, tôi chọn đi theo tuyến đường cao tốc vừa mới thông xe.
Nhưng chưa đi được một cây số, một tiếng động lớn vang lên kèm theo cú rung cực mạnh truyền đến từ phía sau xe.
Cú va chạm dữ dội khiến cả người tôi lao mạnh về phía trước, dây an toàn siết chặt lấy ngực, đau đến mức tôi gần như không thở nổi.
Chưa kịp hoàn hồn, tôi vừa dừng xe lại thì một chiếc Porsche màu vàng đã dừng chắn ngay đầu xe tôi.
Tôi bật đèn khẩn cấp, tháo dây an toàn, xuống xe định xem tình hình thiệt hại.
Chưa kịp ra đến đuôi xe, từ chiếc xe địa hình phía sau đã nhảy xuống bốn người đàn ông cầm gậy gộc.

