Một lát sau, có người đến báo rằng Từ Nhụy Hoa bị nắng làm ngất xỉu.
Đúng là không chịu nổi thử thách.
Ta đã nể mặt Tần Duệ, rất kiềm chế. Ta vốn định bảo nàng bóc chín trăm chín mươi chín hạt sen, bóc đến khi tay rút gân.
Từ Nhụy Hoa bị phơi nắng ngất xỉu, Tần Duệ đành quay lại chỗ ta ngủ.
Ta có hơi hối hận, cảm thấy việc này không đáng.
Hắn nhìn ta với vẻ si mê:
“Quả là một đóa hồng có gai, dù bị nàng đ,âm một cái, ta cũng muốn ôm nàng vào lòng.”
Ta khinh bỉ trong lòng nhưng vẫn cố nén cảm giác ghê tởm, giả bộ e lệ mà nói:
“Thần thiếp giờ chẳng phải đang ở trong lòng ngài sao?”
Tần Duệ cúi đầu hôn ta…
Đúng là chịu không nổi!
Thật sự, cảm giác như đang ở địa ngục.
May thay, ngày hôm sau, Từ Nhụy Hoa vừa khóc lóc vừa kéo Tần Duệ về cung của nàng.
Quách Lệ Phi kết thúc một tháng đóng cửa suy nghĩ, cũng biết giờ người được sủng ái nhất trong cung là Từ Nhụy Hoa.
Nhưng nàng vẫn không ưa ta.
“Ta thật không hiểu, sao Lệ phi cứ nhằm vào ta mà gây khó dễ.”
Quản sự thái giám của ta, Tiểu Thuận Tử, giúp ta điều tra.
Dù mới phục vụ ta không lâu, người trong cung của ta đều một lòng một dạ với ta.
Không trung thành thì cũng không dám làm càn.
Họ sợ ta.
Dù ta không làm gì, họ vẫn sợ.
Có lẽ vì ta nhìn thấu được ai có ý đồ xấu, hoặc vì những hình phạt không đổ m,áu của ta.
Ta không đ,ánh không mắng, chỉ đơn giản bắt một thái giám có ý đồ đứng trong vòng tròn ta vẽ trên đất, không được di chuyển.
Đứng lâu, đầu gối hắn tự hỏng.
Người trong cung đều biết ta là kẻ lòng dạ rắn rết.
Đôi khi, xử phạt không cần phải m,áu thịt be bét.
Nhưng khi ban thưởng, ta lại rất hào phóng.
Vừa cứng rắn vừa rộng rãi, thuộc hạ lại càng muốn dốc sức trung thành.
Thế thôi.
10
Tiểu Thuận Tử nhanh chóng mang về tin tức.
“Lệ phi nói Từ Nhụy Hoa bắt chước hoàng hậu mà chẳng giống. Nàng còn bảo, đến Hà Cẩm Bình nàng còn không để vào mắt, huống chi là kẻ giả mạo Hà Cẩm Bình. Còn nương nương, nàng nói… Nương nương lúc nào cũng như mang một khuôn mặt ch,et chóc, vậy mà lại muốn làm mưa làm gió ở hậu cung.”
Ta thở dài, thật phiền phức, hóa ra đôi khi phụ nữ cũng có đầu óc.
Ta thường quên mình là phụ nữ. Kiếp trước ta rất kiêu ngạo, cho rằng phần lớn phụ nữ chỉ biết khóc lóc, chỉ số ít là người thông minh.
Kiếp này, ta coi thường cả mẹ ruột và muội muội mình.
Đôi khi, ta tự hỏi tại sao cha ta không đủ kiên nhẫn để dạy mẹ ta điều hay lẽ phải.
Ta từng hỏi cha, Phương Tận Tâm, về vấn đề này.
Ông trả lời rằng, chỉ cần đàn ông thành công, họ có thể có nhiều phụ nữ.
Ta hiểu rồi.
Thay vì tốn thời gian dạy dỗ phụ nữ, thà bỏ thời gian để thành công, rồi tìm cách đổi vợ.
Dĩ nhiên, đời này vẫn trọng tấm gương vợ chồng cùng chịu hoạn nạn, là tiêu chuẩn để đ,ánh giá nhân phẩm của sĩ nhân.
“Chính vì thế, ta càng không dạy mẹ con, bà ta càng ngu ngốc, ta càng có lý do chính đáng để thay thế bà.”
Lời cha nói lạnh lùng, nhưng ta cũng không bất ngờ.
Đời này vốn vậy.
Đừng trông mong đạo đức có hiệu quả gì lớn khi đối phương nắm quyền lực.
Hắn có thể biến ngươi thành kẻ ngu dốt, rồi một cước đá văng ngươi.
Trong đời, đa phần những người nắm quyền đều là đàn ông.
Do đó, phụ nữ không cần quá thông minh. Quá thông minh sẽ khiến họ khó thay vợ, hoặc cản trở quyền kiểm soát của họ.
Chính vì vậy, ta nghĩ phụ nữ hậu cung cũng không ai thông minh được mấy.
Ta luôn tự cho rằng mình khác biệt.
Nhưng quan sát trong cung, ta nhận ra Hà Cẩm Bình thật sự khác biệt ngoài mong đợi.
Nữ nhân này dường như sở hữu đôi mắt nhìn thấu mọi thứ.
Khiến ta nhớ đến hoa khôi từng hợp tác cùng ta kiếp trước.
Nàng ấy không vui không buồn, nụ cười yêu kiều nhưng trong lòng chẳng có ai.
Ta cảm giác, trong lòng Hà Cẩm Bình cũng chẳng có ai.
Một nữ nhân lòng trống rỗng sẽ cực kỳ tỉnh táo, có lẽ còn khó đối phó hơn cả đàn ông.
Hiện tại, ta nhận ra Quách Lệ Phi cũng không quá ngu. Nàng chăm chăm vào ta, nhận định ta khó nhằn hơn Từ Nhụy Hoa.
“Đúng là nữ nhân này có mắt nhìn.”
Phân tích xong, ta thấy, Quách Lệ Phi ở bên Tần Duệ quá lâu, dù không thông minh lắm cũng hiểu được hắn là người thế nào.
Hà Cẩm Bình cũng hiểu rõ.
Hai nữ nhân này đều biết, Tần Duệ là vị hoàng đế thích sưu tầm các kiểu phụ nữ khác nhau.
Từ Nhụy Hoa bắt chước hoàng hậu, nghĩ rằng làm vậy sẽ trở thành hoàng hậu thứ hai, là sai lầm.
Hoàng hậu thứ hai của Tần Duệ nhất định sẽ là kiểu người hoàn toàn khác với Hà Cẩm Bình.
“Thật phiền phức, làm sao để nàng ta đừng bám theo ta nữa?”
Rất nhanh, Quách Lệ Phi đã bận tâm đến người khác.
Con gái thượng thư bộ binh Vu Phụng Kiều nhập cung, con gái khanh Hồng Lư tự La Vân cũng nhập cung, ba mỹ nhân tiến cống từ các địa phương cũng vào cung.

