Tôi hào hứng đưa tay sờ tai mèo của anh, còn bật đèn soi vào mắt — quả nhiên đồng tử lập tức biến thành mắt dọc!

Tiểu Hắc không tránh khỏi sự giày vò của tôi.

Nhìn tôi đầy dịu dàng, mắt ánh lên tia sáng:

“Nữ thần… có hài lòng với hình người của em không?”

Tôi hoàn toàn không kiểm soát nổi cái tay nghịch ngợm của mình.

“Ừm? Ừm ừm ừm.”

Anh bị tôi trêu đến mức toàn thân cứng đờ, hô hấp cũng trở nên gấp gáp rời rạc.

Một làn khí ngọt ngào nhẹ nhàng phả vào mặt tôi, phản ứng cơ thể nhanh hơn não — tôi cúi người hôn lên môi anh ấy.

Mềm mềm, như thạch trái cây hồi bé tôi hay ăn.

Bầu không khí trở nên vi diệu. Tôi mạnh dạn áp tay lên ngực anh, lại cúi người thêm lần nữa…

Thì một cục bông lông lao vào như tên bắn, đập một phát khiến Tiểu Hắc hóa lại thành mèo ngay tại chỗ.

Một trắng một đen, hai con mèo lập tức lăn vào nhau cắn xé chí chóe.

Điện thoại tôi rung liên tục không ngừng.

Trời đất ơi, hai đứa này còn đang livestream đánh nhau ngay trong app!

Tiểu Hắc: 【Chinchilla khốn kiếp! Tao nguyền mày ba đời! Mày bị bệnh à, phá hỏng không khí giữa tao với nữ thần làm gì?!】

Chinchilla: 【Cái đồ bệnh là mày đấy! Tao còn chưa mù cũng chưa chết nhé! Tao vẫn đang thở đây này! Trước mặt tao mà dám đụng chạm chủ nhân là sao hả?!】

Tiểu Tiểu Phô Mai Ngọt: 【Ủa gì vậy? Có biến? Hai ông thật sự bắt đầu đấu “đực” rồi à?】

Tiểu Hắc: 【Hắn á? Mới mọc được vài cọng lông, hình người còn chưa hóa nổi, cũng xứng đấu với tao chắc?】

10

Tôi vừa xem tụi nó mắng nhau vừa giả vờ can ngăn:

“Đừng đánh nhau nữa, đừng mà~”

Nhân cơ hội hỗn loạn còn tranh thủ sờ mông Tiểu Hắc vài phát, hehe, cái mông săn chắc của trai chocolate này…

Nửa tiếng trôi qua, thấy hai đứa vẫn chưa xong, tôi đành đích thân can thiệp.

Tôi lấy tay cấu mạnh vào đùi trong của mình, cưỡng ép vắt ra vài giọt nước mắt đầy vẻ yếu đuối.

“Hu hu, đừng đánh nữa mà… Dù đứa nào bị thương chị cũng không tha thứ được cho bản thân… vì chị mới là người bắt đầu mọi chuyện…”

“Chị cũng muốn trở thành mèo… như vậy mới nghe hiểu mấy đứa nói gì…”

“Tất cả đều tại chị, cái gì cũng không làm được…”

Trận chiến lông mèo bay tán loạn lập tức bị bấm nút tạm dừng.

Tiểu Hắc chạy ào đến, dụi đầu vào tôi lia lịa, còn chìa cái móng hồng hồng nhỏ xinh ra để tôi… hít.

Chinchilla do dự một chút, cuối cùng cũng tiến lại bên kia, ngồi nghiêm chỉnh cạnh tôi.

Tôi tiện tay tra “mèo trưởng thành”, “hình người” và vài từ khóa trên diễn đàn.

Quả thật giống như Tiểu Hắc nói — có khá nhiều mèo sau khi trưởng thành có khả năng hóa hình, và có thể chuyển đổi linh hoạt giữa hình mèo và người.

Càng tiếp xúc nhiều kích thích từ thế giới bên ngoài, càng biết kiểm soát cảm xúc thì quá trình hóa hình càng nhanh.

Nhưng để duy trì ổn định hình người, phải liên tục rèn luyện và kiểm soát bản thân sau này.

Bảo sao khi nãy Tiểu Hắc không kiểm soát được mà lộ tai mèo, sau đó bị Chinchilla đập một phát hóa lại hình mèo.

Chàng trai ngăm đen quyến rũ của tôi, đúng là còn phải cố gắng thêm nhiều nữa!

Một ý nghĩ táo bạo tự động bật ra trong đầu tôi.

Chinchilla ngốc nghếch kia, chờ xem tao tặng mày một cú bùng nổ nhé!

Tôi một tay ôm một con mèo: “Mai là Chủ nhật, tụi mình cùng về nhà bà ngoại hái quýt nhé?”

Cả hai con mèo lập tức “meo meo meo” gào lên điên cuồng đáp lại.

Tiểu Hắc: 【Tạm ngưng chiến.】 Chinchilla: 【Hừ, tao cũng ngưng.】

Tôi bật dậy, mở tủ quần áo, hí hửng chuẩn bị chọn đồ mặc cho ngày mai thì đúng lúc đó, sếp tôi gửi tin nhắn đến.

【Chiến dịch quảng bá sản phẩm mới còn thiếu một mẫu đồ đông khô, qua tăng ca một chút, cùng họp bàn cái đã.】

11

Tôi dừng tay, đối diện với màn hình điện thoại mà đảo mắt một vòng rõ to.

Sếp tôi thật ra rất ổn — trẻ, có năng lực, không hói, không nhờn. Việc phân công cũng không nặng, trả lương hào phóng, chỉ là… cứ thích lấy lý do bắt tôi tăng ca một mình.

Rõ ràng còn trẻ chán, sao lại bước vào “thời kỳ mãn kinh hành hạ nhân viên” sớm vậy chứ? Mà còn chỉ hành hạ mỗi mình tôi?

Nhưng tôi cũng quen rồi, mở khung chat trả lời ngay: 【Nhân viên hiện đang trong kỳ nghỉ cuối tuần, mời gọi người khác nhé.】

Anh ta đang gõ chữ…

Năm phút sau: 【Sẽ rất nhanh thôi, tôi đảm bảo hôm nay thử đồ ăn rất ngoan.】

Tôi không trả lời.

Một phút sau, anh ta thu hồi một tin nhắn.

【Tô Đằng chuyển khoản cho bạn 8888 đồng — ghi chú: Thưởng tăng ca thứ Bảy】

Ơn trời, cuối cùng cũng đúng cách giao tiếp với dân cu-li như tôi đây này!

Tôi tươi cười rạng rỡ, nhận tiền cái rụp.

【Dạ được ạ, nô tỳ đi chuẩn bị liền đây ~】

Tôi mất 10 phút để chỉnh trang lại bản thân, trước khi ra cửa còn hôn lên đầu Tiểu Hắc một cái, rồi quay sang nhìn Chinchilla, cố tình tỏ ra khó xử nhịn nhục.

Chinchilla nhìn tôi, tai cụp xuống, giơ một móng lên rồi lại hạ xuống.

Diễn tiếp đi, xem mày chịu được bao lâu.

Tôi cười tủm tỉm mở cửa: “Tôi ra ngoài một lát, hai đứa đừng có đánh nhau nữa nhé. Mà nếu tôi về thấy phòng không còn một cọng lông mèo nào thì càng tốt.”

12

Tôi phóng lên con xe điện nhỏ, vừa chạy vừa ngân nga mấy câu hát, tới thẳng cổng công ty.

Chuyển sang chế độ mặt lạnh, quét mặt mở cửa bước vào thì giật mình thấy Tô Đằng đang đứng ngay góc quầy lễ tân, không bật đèn cái nào.

“Trời ơi… sếp à, anh đứng đây làm gì vậy? Không bật đèn lên, hù người ta chết khiếp.”

“Cho em này. Trên đường chắc lạnh lắm nhỉ? Sưởi tay một chút.”

Anh ta mặt không biểu cảm, đưa tôi một cốc trà sữa — là loại tôi thích nhất: khoai môn, double topping, đường 30%.

Hôm nay gió gì thổi mà sếp cao lãnh của tôi lại lên cơn chiều chuộng?

Kỳ kỳ, không chắc lắm… phải quan sát thêm.