Dựa theo lời nó kể, người nó thích là em họ tôi.
Nhưng mà… làm sao nó xác định được bản thân mình thích em họ tôi chứ?
Tình cảm của mèo, cũng giống con người sao?
Tôi là người ngoài cuộc, không có xác thực thân phận mèo, nên không thể bình luận gì được.
Đang rầu rĩ vì không thể bình luận, có một con mèo lên tiếng hỏi thay tôi.
Nhìn avatar là một con Maine Coon trông rất ngầu, chỉ chụp cận mặt, trông có nét giống con mèo mặt lạnh chuyên thử đồ ăn mà sếp tôi nuôi.
Nhưng mà… mèo Maine Coon ấy mà, cơ bản là con nào trông cũng na ná nhau cả.
AAA Maine Coon: 【Làm sao mày chắc được là mình thích cô ấy, chứ không phải thích chính chủ nhân của mình? Và là kiểu thích đó ấy.】
Chinchilla trả lời: 【Hả? Kiểu thích gì? Thích thì là thích thôi mà? Bởi vì chính cô ấy đã chọn
tao ở tiệm thú cưng! Chẳng lẽ đó không phải là tình yêu hai chiều à? Cô ấy còn ôm tao
trong lòng, đội mưa về nhà nữa cơ mà……】
【Ừm… rồi sau đó đưa tao đến… chỗ con đàn bà thối đó?】
AAA Maine Coon: 【Thôi quên đi… coi như tao chưa hỏi.】
Mèo Xanh Đại Trí: 【Có khi nào, cô ấy mua mày chỉ để đem tặng người khác không?】
Lúc này có mèo hô hào: 【Chủ thớt, đăng ảnh thật đi!】
Chinchilla: 【Được luôn, được luôn!】
Nó liền đăng một tấm ảnh chụp cận mặt cực bự.
Bình luận bên dưới bùng nổ:
Mèo quần chúng: 【Chinchilla công tử thật là ngốc, nhưng tiếc thay lại đẹp quá trời!】
Mẹ Mèo Tam Thể: 【Con gái à, nhớ lấy bài học này, sau này đừng để bị lừa. Mèo xinh thường không đáng tin, đầu óc không ổn định lắm đâu.】
7
Sau khi Chinchilla đăng ảnh, status của nó hot ngoài dự đoán.
Phần lớn đều là mắng nó quá ngu, khiến nó rơi vào trạng thái tự kỷ.
Tiểu Hắc cũng nhập cuộc:
【Bảo sao chẳng ai đẩy thuyền tôi với nữ thần nữa, thì ra tụi nó chuyển hết sang tên ngốc này rồi!】
@Chinchilla: 【Nè, mày có hiểu thế nào là “thật sự thích” không? Tim mày có từng vì người
đó mà đập thình thịch đến phát cuồng không? Giữa hai người có ký ức đặc biệt nào mà những con mèo khác không có không?】
Chinchilla bị hỏi đến cứng họng.
AAA Maine Coon, người vừa biến mất, lại lạc đường vào:
【Hình như tao bắt đầu hiểu rồi, cảm ơn Hắc ca. Tao đi suy nghĩ lại, các anh em cứ tiếp tục nha.】
Chinchilla rơi vào trầm tư, ở dưới bình luận gửi liên tục mấy cái dấu ba chấm…
Một lát sau, đột nhiên nó bắt đầu thốt lên mấy dấu chấm than.
【!!! Ồ đúng rồi! Tao nhớ ra rồi!!! Hôm đó cô ấy đến đón tao, trên người có một mùi như đồng cỏ tươi mới, tao cực kỳ thích luôn! Mặc dù sau đó không bao giờ ngửi thấy lại nữa…】
【Nhưng chỉ một lần thôi, một lần là tao đã yêu rồi! Và mãi mãi không quên được!】
Mùi đồng cỏ? Không lẽ là…
Hôm đó em họ tôi thấy tâm trạng tôi không tốt nên đề nghị đi mua mèo cho tôi.
Nhưng hôm đó trời mưa lớn, nó mượn áo mưa của tôi rồi ra ngoài.
Cái áo đó xịn lắm, tôi chưa bao giờ vứt đi.
Bình thường thì ít dùng đến, nhưng tôi hay mặc nó lúc ra vườn giúp bà nhổ cỏ, diệt sâu.
Vậy ra… lý do khiến Chinchilla “yêu từ cái ngửi đầu tiên” lại là… tôi?
8
Không đùa đâu, giờ mà cho tôi cào trúng vài chục triệu từ vé số, chắc cũng không hưng phấn bằng hiện tại.
Tôi vùi đầu vào gối ôm, sung sướng đến mức lăn lộn trên giường.
Vì phấn khích quá, đột nhiên bị chuột rút, chân đạp mạnh vào cạnh giường, cả người cuộn chăn lăn thẳng xuống đất.
Hai con mèo nghe tiếng động, “meooo” một tiếng rồi đồng loạt lao đến cào cửa điên cuồng.
“Tôi không sao!”
“Á… a—”
Tôi ôm lấy chân bị rút, đau đến mức hét lên một tiếng.
Cửa đột ngột bị đẩy từ ngoài vào.
Tôi ngồi dưới đất, ngơ ngác vươn cổ ra nhìn — và ánh mắt chạm ngay vào một người đàn ông đầu đinh màu đen.
Anh ta không nói lời nào, sải bước tới ôm tôi lên, đặt lại lên giường. Sau đó quỳ một gối xuống, bắt đầu xoa bóp chân tôi.
Rất kỳ lạ, đối mặt với một người lạ đột nhiên xông vào, tôi không hề thấy sợ, ngược lại còn cảm thấy anh ta rất quen thuộc.
Tôi bắt đầu đường hoàng quan sát anh ta.
Khuôn mặt sắc sảo như tượng tạc, ngũ quan rõ ràng.
Đồng tử của anh ta nhạt hơn người bình thường, màu trà pha chút xanh lục lấp lánh như ngọc.
Làn da ngăm rám nắng, nhưng không hề làm giảm đi vẻ đẹp trai, ngược lại còn tăng thêm khí chất mạnh mẽ, đàn ông.
Tôi hạ ánh mắt xuống…
Toàn thân anh ấy là cơ bắp săn chắc, không hề khô cứng.
Lúc này, bàn tay đang nghiêm túc xoa bóp cho tôi vì dùng sức nên hiện lên rõ đường gân xanh nhạt.
Đúng là hóc-môn di động.
Bị tôi nhìn chằm chằm không chớp mắt, mặt anh ấy bắt đầu đỏ từng chút một, đến khi “phụt” một tiếng, trên đầu mọc ra… một đôi tai mèo!
Anh ta vội vàng dừng tay, đưa tay lên che, nhưng đã quá muộn rồi.
Khoan đã, tai mèo màu đen này, trên tai phải còn có một vết sứt nhỏ vài milimet không rõ ràng…
“Từ từ… anh là… Tiểu Hắc?”
9
Anh ấy cúi đầu, lộ vẻ tội lỗi.
“Xin lỗi nữ thần… em làm chị sợ rồi đúng không?”
Tôi vội xua tay lia lịa, sợ anh ta lại trốn mất rồi không cho xem tiếp.
“Vậy, Tiểu Hắc, em là yêu mèo à? Hay gọi là gì nhỉ, thú nhân?”
“Khụ khụ, chỉ là mèo thôi… Trong số mèo tụi em thì có khoảng ba phần trăm, sau khi trưởng thành sẽ có xác suất hóa thành hình người.”
“Khoảng thời gian em không tìm được chị, chắc là lúc em lần đầu có phản ứng… lần đầu hóa hình.”

